1. Một ngày sống lười biếng và một ngày nỗ lực trông không khác biệt, nhưng sau 2-3 tháng bạn sẽ thấy khí chất khác nhau, sau 3-5 năm sẽ là con đường cuộc sống khác biệt.
Đừng chọn an nhàn khi đang ở độ tuổi nên nỗ lực. Khi gia đình cần bạn, đừng để bản thân tay trắng.
Hãy đi trên con đường của riêng mình vì ước mơ, dù có người làm bạn tổn thương, thời gian sẽ không phụ bạn.
2. Nếu một người không đọc sách, hệ giá trị của họ sẽ do người xung quanh định hình. Vì không có nguồn tiếp thu nào khác, họ chỉ có thể bắt chước người bên cạnh hoặc bị môi trường thay đổi dần dần. Xung quanh thịnh hành điều gì thì họ chạy theo điều đó. Cuối cùng sẽ mãi không tìm được bản thân.
3. Thứ thể hiện đẳng cấp cao nhất của một người là những điều họ dám từ chối.
4. Tuổi trẻ dốc lòng cống hiến, năm tháng nhờ đó càng tươi đẹp. Thanh xuân dấn bước tiến lên, thế gian vì vậy càng rực rỡ.
5. Đừng ép mình phải “cứu rỗi” người khác:
- Bùn nát thì cứ để nó là bùn nát, đừng gắng gượng đắp lên tường.
- Cá mặn nằm im thì để nó nằm im, đừng cố lật mình.
- Gỗ mục thì thôi đừng tạc thành tượng.
Học cách kiềm chế mong muốn thay đổi người khác. Thế giới người lớn chỉ có chọn lọc, không có giáo dục lại. Người không tự tỉnh, sao có thể “độ”? Người đã tỉnh, cần gì người khác “độ”? Điều khiến một người thay đổi, không phải là đạo lý, mà là khó khăn. Bài học thực sự không đến từ người khác, mà từ chính những gian khổ. Bị thiệt như ăn cơm, ăn đủ rồi sẽ trưởng thành.
6. Đời người không nên qua loa với hai chuyện: chọn đúng người yêu và chọn đúng sự nghiệp.
Ban ngày phải vì sự nghiệp mà dốc sức, ban đêm cần có người yêu để ôm ấp. Cả đời chúng ta mải mê đi tìm hai điều: giá trị và cảm giác thuộc về. Giá trị đến từ sự công nhận, cảm giác thuộc về đến từ việc được yêu thương.
7. Mua xe rồi thấy: có xe cũng không có gì đặc biệt. Mua nhà rồi nhận ra: ai cũng có nhà, chẳng hiếm. Làm ông chủ rồi mới hiểu: nhân viên đôi khi còn giỏi hơn mình. Tưởng mình trở về làng sẽ được tung hô, hóa ra chẳng ai thèm để ý. Không phải xã hội lạnh lùng, mà là người ta đã hiểu đời. Đừng luôn nghĩ người khác đang nhìn bạn – họ bận sống đời họ rồi.
8. Ta luôn ngước nhìn và ngưỡng mộ người khác, ngoảnh lại mới biết chính mình cũng đang được ngưỡng mộ. Mỗi người đều có hạnh phúc riêng – chỉ là hạnh phúc của bạn thường nằm trong ánh nhìn của người khác. Thay vì so sánh, hãy trân trọng những gì mình có. Sống tốt hôm nay mới có được hạnh phúc ngày mai.
9. Điều dằn vặt bạn không phải là cảm xúc người khác, mà là sự kỳ vọng đầy ảo tưởng trong lòng bạn. Đừng đặt quá nhiều giả định, đừng đánh giá quá cao bất kỳ mối quan hệ nào. Khi không kỳ vọng, bạn sẽ thấy bất ngờ ở khắp nơi. Thứ chữa lành bạn không phải là thời gian, mà là tầm nhìn mới trong tâm hồn. Trên đường mưu sinh đừng đánh mất lương tri, trên đường tìm yêu đừng vứt bỏ tự tôn.
10. Băng rừng lội suối chỉ vì một lần gặp gỡ. Dốc toàn lực chỉ vì một lần thay đổi. Câu trả lời có trong nước mắt, trong mồ hôi, trong trái tim và linh hồn. Khi sống thật với niềm đam mê, bạn sẽ ngày càng kiên định.
11. “Không phải vì có hy vọng mà kiên trì,
Mà là vì kiên trì nên mới có hy vọng.”
— Vũ Lôi
12. Thời gian trôi vụt qua, chẳng kịp chuẩn bị gì cả. Vậy nên phải luôn sẵn sàng, để khi cơ hội đến sẽ không rối tay rối chân.
13. Người thực sự giỏi thường rất khiêm tốn. Vì họ hiểu rằng, thực lực mới là ngôn ngữ có trọng lượng nhất.
14. Sợ nhất là cả đời vô dụng, mà vẫn tự an ủi mình rằng bình thường là quý giá.
15. Đôi khi không phải bạn không làm được, mà là bạn nghĩ quá nhiều, làm quá ít.
16. Dựa vào người khác là công chúa, dựa vào bản thân là nữ hoàng.
